Người tình là cô, biết nấu nướng và luôn dành cho anh những món ăn ngon. Anh có thể ăn bên ngoài với bất kỳ ai, nhưng đi với cô thì anh chỉ được quyền ăn đồ ăn cô nấu. Ngon hay dở thì anh vẫn luôn khen, chứ không bao giờ chê món ăn cô nấu.
Người tình là cô, có thể cùng anh café sau giờ làm để trao đổi công việc và luôn sẵn sàng lắng nghe những chuyện bực dọc của công việc và giải quyết cùng anh.
Người tình là cô, không có quyền đòi hỏi hay tranh giành. Lại càng không có quyền bắt anh lựa chọn giữa cô và người kia.
Người tình là cô, đến cho cuộc đời anh thêm chút hương vị, cơn gió lướt qua để dịu mát cái áp lực cuộc sống.
Cảm giác tự nhìn bản thân qua gương, ẩn sau nét mặt vui vẻ của cô là những ghen tuông, hờn trách cho số phận bất công của mình.
Cảm giác tự trách bản thân, dằn vặt chính mình cũng đã không còn có chăng chỉ là sự ích kỷ.
Anh là anh và cô là cô
Điều này là điều đầu tiên cô phải ghi nhớ. Anh có cuộc sống của anh, cô có cuộc sống của cô. Chẳng cần thiết cho những câu nói “Anh là cuộc sống của em, xa anh em chết mất,…”. Vì vốn dĩ chúng vô nghĩa, không thể thay đổi hay giúp ích được gì cho mối quan hệ này.
Cuộc sống của cô có những buổi lê la ăn hàng quà vặt một mình, vẫn vơ thẫn thơ gõ bàn phím lọc cọc, chờ đợi anh đến tận nửa đêm và không một tín hiệu hồi đáp.
Cuộc sống của anh có những ngày đưa đón người yêu đi làm rước về, cùng người yêu đi ăn hay xem phim, biết là cô chờ anh nhưng cũng không thể làm gì khác được.
Người tình có trách nhiệm mang lại niềm vui, sự thoải mái khi đi cùng nhau. Đã là người tình thì phải làm chủ được cảm xúc của mình, sẽ không hờn giận khi anh đi bên ai khác, cũng chẳng chạnh lòng vào ngày cuối tuần hay lễ lượt một mình.
Không có khái niệm mãi mãi và duy nhất
Yêu duy nhất một người và gắn bó mãi mãi với họ, điều đó chắc hẳn rất tuyệt vời nhưng trong mối quan hệ của cô và anh thì khái niệm đó không thể nào tồn tại. Làm sao tình yêu đó có thể là mãi mãi khi ngoài cô, vẫn còn một người phụ nữ khác đứng sát anh. Cô đâu thể nào là duy nhất khi chỉ là người tình.
Người tình chỉ là tình cảm thoáng qua, xuất phát nhất thời, tồn tại trong một thời gian nhất định. Cô vẫn tin tình cảm đó là chân thật để tự dỗ dành cho bản thân tội nghiệp của mình.
Người tình chỉ là một người để lui tới khi buồn hay quá gian khi tâm trạng thoải mái. Cô vẫn vui vẻ và hạnh phúc lắm khi anh chia sẻ cùng cô những buồn vui hàng ngày.
Nếu đã chấp nhận làm người tình thì có chăng chỉ nên "yêu thật nhanh, nghĩ thật cạn" để tránh tự làm tổn thương bản thân mình. Đó là điều mà cô ao ước bản thân mình, ao ước giá mà mình cũng làm được như khi mình suy nghĩ.
Yêu thì "lên giường" thôi!
Đã là người tình thì chẳng cần thiết phải có trách nhiệm với nhau. Cô yêu anh và anh cũng yêu cô thế là cả hai "lên giường" với nhau, đơn giản chỉ thế thôi! Cô chẳng cần phải ràng buộc anh bởi những trách nhiệm vô hình hay hữu hình.
Đã là người tình thì giây phút ân ái là lúc họ hiểu nhau nhất. "Lên giường" là lúc đàn ông lộ rõ con người thật nhất, nhẹ nhàng chậm rãi hay hùng hục rồi biến mất. Điều đó sẽ trả lời tất cả. Anh yêu cô và cô luôn tin là như thế!
Đã là người tình thì càng phải biết quý trọng bản thân mình. "Lên giường" an toàn là điều cô không bao giờ quên, điều này tốt cho cả cô và cả anh.
Lựa chọn ư, có quyền bắt buộc người ta như vậy không?
Cô và người yêu của anh. Nếu đem ra so sánh chưa chắc ai hơn ai mà cũng chưa chắc ai thua ai. Người ta đi cùng anh cả quãng thời gian dài đầy khó nhọc. Cô lặng lẽ bước cùng anh thầm lặng với những yêu thương.
Cô và người yêu của anh. Nếu bắt anh lựa chọn, sẽ chỉ khiến cô nhận ra vị trí của mình thật tẻ nhạt trong lòng anh. Người ta và anh là một gia đình. Cô và anh thì là gì, không kết quả và đáp số rõ ràng.
Cô và người yêu của anh. Nếu bắt anh trả lời yêu ai nhiều hơn, chỉ là một sự so sánh đầy ngu ngốc và tội nghiệp. Càng so sánh cô chỉ càng thấy bản thân mình thật kém cỏi và đen đủi.
Không có quyền hỏi và bắt buộc lựa chọn, đó là luật lớn nhất dành cho người tình.
Chấp nhận là người tình thì cũng coi như đã đồng ý tham gia một cuộc chơi và trong cuộc chơi nào thì cũng có những quy luật nhất định của nó. Muốn tiếp tục chơi hay giành chiến thắng thì phải biết tuân thủ luật chơi.
Chiyo Đoan Trang