Tinh yeu, goc trai tim, tam su buon, qua tang cuoc song, suy ngam, van hoa, xa hoi, cach lam nguoi

Rồi thì người con gái nào cũng yếu đuối

Tôi không phải là một kẻ mạnh mẽ, lại càng không phải một đứa trẻ giỏi điều khiển cảm xúc. Tôi chỉ như mọi người con gái khác, ráng kìm lòng, ráng độc lập để bản thân khỏi gục ngã trước nỗi đau của chính mình.


Rồi thì người con gái nào cũng yếu đuối

Tôi vẫn hay tự hỏi mình: làm sao để thay đổi suy nghĩ một con người? Không phải chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi với cùng phương pháp nghèo nàn, lại càng không phải những lời truyền đạt sáo rỗng. Mà nó phải là một cái gì đó khiến người ta gật gù đồng ý trước, rồi họ sẽ làm theo nó bằng cả trái tim và khối óc của mình.

Đó, là một điều khó và tôi - kẻ đã suy nghĩ nhiều lần, tiếp tục chưa tìm thấy câu trả lời.

Có lẽ tôi muốn nói nhiều về những người con gái, người phụ nữ, đàn bà hay thậm chí chỉ có mình bạn nghĩ mình thuộc về thế giới yếu đuối này, thì tôi vẫn hoan nghênh.

Bắt nguồn từ một tuần mệt mỏi, khi tôi đang bị giảm sút tinh thần một cách nghiêm trọng thì tôi nhìn quanh và bắt gặp. Tôi nghĩ mình là một người có khả năng “thu hút” mạnh, bởi chưa bao giờ tôi “chỉ nhìn thấy nỗi buồn một mình". Như bài hát mới nhất của Selena, cô ca sĩ tôi không quá yêu thích, với phong cách thay đổi hẳn, tôi nhìn thấy nỗi đau trong mắt cô. Và tôi tự hỏi, tại sao lại phải quá yếu đuối?

Ngày tôi 18 tuổi, trước khi cất bước tới thành phố xa lạ cùng chị, mẹ nhìn tôi và nói:"Điều hối hận nhất trong cuộc đời này là mẹ đã dạy hai chị em tự lập quá nhiều tới mức không dám dựa vào bất cứ ai". Thật ra thì tôi hay chị vẫn bật khóc hoang hoải trước sự trống vắng của mình, tôi hay chị vẫn là người con gái cần bờ vai rộng bên cạnh. Có chăng chỉ là chúng tôi che giấu những cảm xúc ấy quá tốt, đến mức không ai có thể nhận ra. Những người con gái che đậy nỗi đau của mình không phải vì họ mạnh mẽ, họ chỉ hy vọng người ta sẽ không coi mình là một vật cản, sự phiền phức hay bất cứ danh xưng nào khiến mình nhanh gục ngã hơn.

Nhưng rồi thì người con gái nào cũng yếu đuối...

Ví như trong những câu chuyện tình yêu - khi người con gái đứng trước "hình ảnh" của chính mình, ảo tưởng trong nó, đắm chìm trong nó mà quên đi mất bản thân. Có chăng là họ không tỉnh táo nên phải nhận lấy tổn thương? Ai dám chắc người ngoài cuộc sẽ tỉnh táo hơn người trong cuộc và kẻ trong cuộc là kẻ không tỉnh táo? Chẳng qua những người con gái ấy chấp nhận, bởi họ tin vào tình yêu, bởi sự yếu đuối trong họ cần nơi dựa vào. Để rồi đến khi mọi thứ sụp đổ, con gái lại thường chịu nhiều đau đớn nhất.

Rồi thì người con gái nào cũng yếu đuối

Đáng không? Có, tôi tin là đáng. Như câu chuyện giữa tôi và anh. Bởi tôi yếu đuối nên tôi chọn ra đi trước. Không phải hết yêu, chỉ là tôi sợ quá nhiều thứ, chỉ là niềm tin trong tôi không còn đủ để bên anh. Tim tôi đau nhưng tôi nhớ, rằng chuyện của chúng tôi ít nhất đã từng rất vui. Và tôi, đang sống thật với con tim chính mình chứ không phải ráng gồng lên, giả vờ mình mạnh mẽ, để rồi lại quay lưng khóc thầm khi chẳng có ai.

Con gái yếu đuối, ừ thì yếu đuối. Tôi đã từng cười mỉa mai rất nhiều với bất cứ ai như vậy, kể cả mẹ. Để rồi khi lớn, trải qua nhiều sóng gió, thấy thương và đồng cảm hơn nhiều. Dù gì đó cũng là cách sống mỗi người, miễn họ cảm thấy hạnh phúc, miễn họ biết cách bảo vệ tình yêu thương chính mình, thì kể cả yếu đuối chẳng phải cũng đang rất mạnh mẽ đó sao?

Sau cuối, tôi vẫn luôn thầm thì: Tại sao con gái cứ phải yếu đuối?

Và cuộc sống nhắc nhở: Phải yếu đuối mới biết trân trọng bản thân qua từng cơn đau, con gái ạ!

À, hóa ra mình yếu đuối để mình trưởng thành hơn - từng ngày...

Hạ Lam
Cùng chuyên mục